Học Đại học Anh | Cuộc sống & Nước Anh
Du học Anh - Nhật ký Cambridge
Du học Anh - Nhật ký Cambridge
Đến sân bay Heathrow rồi. Nó không đẹp và quyến rũ như các sân bay châu Á khác ví dụ như của Singapore hay Thái Lan nhưng cái vẻ đồ sộ và tiện dụng của nó cho thấy tôi đã thực sự đến với nước Anh công nghiệp rồi đây. Đang còn bỡ ngỡ sau giấc ngủ lơ mơ trên máy bay tôi mừng húm vì nhìn thấy cái biển ghi tên mình ở cổng ra. Một thầy giáo tại St’s Andrew College đã thân thiện đón hai mẹ con và nhanh chóng dẫn chúng tôi đến một khu vực khác cũng thuộc sân bay Heathrow, bến tàu hỏa. Không phải soát vé như ở nhà mình tôi được thầy đưa cho cái vé tàu màu cam nhỏ hơn cái thẻ tín dụng của mình một tẹo. Nhét vô cái khe là cái cổng tự động mở ra và cứ thế lên tàu thôi. Mọi thứ đều quá sạch sẽ và ngăn nắp. Cambridge here I come.
Xuống ga xe lửa rồi, chắc lát nữa là bắt một con cap (taxi) để về trường đây. Nhưng không chúng tôi cứ thế đi bộ là về được đến được trung tâm của Cambridge. Thành phố rất là nhỏ nhắn và xin xắn. Ấn tượng đầu tiên của tôi về thành phố xinh đẹp này đó là: học sinh sinh viên khắp mọi nơi. Đi bộ dọc từ nhà ga xe lửa về trung tâm thành phố thì đâu đâu cũng thấy các bạn ấy đi lại nói chuyện, chắc lúc đó là giờ lunch break hay sao ấy.
Sau khi cất được hành lý và ăn một chút nhẹ với món ăn gọi là đặc sản của nước Anh fish – n – chip tôi và mẹ bắt đầu cuộc hành trình tìm hiểu về thành phố mà tôi định sẽ spend 4 năm ở đây đây.
Đầu tiên là khu vực của những trường tư thục. Những ngôi nhà trông như kiểu biệt thự của Việt Nam mình ấy, khoảng 3-4 nhà nối lại với nhau với một cái sân rộng là những ngôi trường của các bạn học PTTH (A-level) và dự bị đại học (Foundation). Những cái tên như là St Andrew’s College, Abbey, Bellerbys đều rất là quen thuộc với các bạn sinh viên Việt Nam ở đây. Đối với những học sinh của mình lúc mới sang chắc đều bị sốc nặng vì độ giản dị của ngôi trường bên này. Ở Việt Nam thì phải là khuôn viên trường lớn với những ngày lễ Năm Học Mới hay là ngày 20/11…đều tổ chức kỷ niệm hát hò tưng bừng cả trường. Nhưng du hoc Anh PTTH thì không hề có những lễ kỷ niệm đông vui như của mình đâu, nên các bạn hãy chuẩn bị tâm lý nhé.
Tôi có gặp 2 cô bé người Việt Nam. Hỏi chuyện mới biết các bạn ấy sang đây lúc 14 buổi tức là hết lớp 8 tại Việt Nam (sao nhỏ thế mà đã dám xa bố mẹ đi du học nhỉ!!) Nhưng chỉ sau 2 tháng là các bạn ấy cực kỳ độc lập và quen với nếp sống sinh hoạt bên này. Cứ hết 9 tháng là các bạn ấy về nhà nghỉ hè với bố mẹ 3 tháng (hoặc là ở lại đi du lịch) và kỳ nghỉ Noel cũng về chơi với bố mẹ nên thấy Anh và Việt Nam rất là gần gũi.
Thế giới học hành thực sự mở ra với tôi khi tôi đi qua khu phố của các trường Colleges nằm trong nhóm 31 trường thành viên tạo nên Viện Đại Học Cambidge. Các tòa nhà của viện đại học nằm khắp thành phố, nhiều trong số đó rất có giá trị lịch sử. Các trường đại học này là những cơ sở tự điều hành, được thành lập như là những phần cấu thành viện đại học. Cambridge là thành viên của nhiều hiệp hội và là một phần của “Tam giác vàng” – ba viện đại học hàng đầu ở Anh: Cambridge, London, và Oxford.
Sinh viên Cambridge học qua những bài giảng và những buổi thực hành trong phòng thí nghiệm do các khoa tổ chức dưới sự giám sát của các trường đại học. Bước chân được vào những trường đại học này đều là ước mơ của hầu hết các cô cậu học trò như mình đây. Bởi vì những thành tích quá khủng của trường: trường có nhiều cựu sinh viên nổi tiếng, trong đó có một số nhà toán học, khoa học, và chính trị gia kiệt xuất; 90 người được giải Nobel là thành viên của Cambridge. Những cái tên lưu danh như Sir Issac Newton, Francis Bacon, Ernest Rutherford, Charles Darwin…..đều đã học tập và nghiên cứu tại đây.
Đi qua những thảm cỏ hay những khu thư viện tôi được thầy giáo giới thiệu, đây là khu của các sinh viên ngồi đọc sách, đây là nơi các bạn ấy ngồi lấy ý tưởng. Có thể một trong những sáng chế, những phát minh hay phát kiến làm thay đổi cuộc sống nhân loại trong tương lai đang được nghiên cứu và hình thành từ đây, từ những phòng nghiên cứu này và từ những sinh viên tài ba đang đi lại trước mặt tôi đây…. Thật ngưỡng mộ quá!!!
Kết thúc chuyến đi đó là những giây phút thư giãn trên con thuyền gỗ do người lái thuyền chính là thầy giáo người hướng dẫn viên cho tôi và mẹ ngày hôm nay. Được một lần nữa đi qua các khu giảng đường, những bãi cỏ xanh có những trai tài gái sắc, gia đình cực kỳ quyền quí và thành tích học tập cũng cực kỳ khủng….tôi lại tăng thêm khát khao được như các anh chị ấy trong một tương lai gần trong giấc mơ hiện thực hóa du hoc Anh và trở thành công dân toàn cầu của tôi.